giết nhau vì cái ghế ngồi
NGỒI". Sau ba tiếng lẽo đẽo đi theo vợ con mua bán, mỏi chân, mệt óc, tôi tìm một chỗ mát ở góc đường ké bên hông chợ Bến Thành ngồi nghỉ. Làm ngụm nước lạnh, tỉnh cả người, tôi mới ngẩn ngơ nhìn quanh, ôi, mới thấy chỉ một góc vỉa hè nho nhỏ mà biết bao
Quán bar Club Zing, nơi xảy ra vụ giết người. Trước đó, do rảnh rỗi nên tối 18-1, Nguyễn Đình Trực, Nguyễn Thị Thanh Trà, Nguyễn Văn Của rủ nhau đến quán bar Club Zing trên đường Tạ Quang Bửu (phường 5, quận 8, TP HCM) chơi. Khi nhóm Trực đến quán thì được xếp ngồi
Bạn có thể đọc truyện Ta Có Vô Địch Sao Chép Hệ Thống Chương 177: Ngươi dám ngồi sao được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Ta Có Vô Địch Sao Chép Hệ Thống sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website
ProGame. Người người quay lại chơi Cyberpunk 2077 vì cái này! - Giới thiệu phim: Cyberpunk Edgerunners. Nguyễn Công Minh. 11:07 03/10/2022. Là một game thủ hứng thú với văn hoá đại chúng, người viết không thể bỏ lỡ Edgerunners. Và bài giới thiệu này là thành quả của một đêm trắng
Chiếc ghế của Thomas Busby Năm 1967, hai viên phi công leo lên ghế ngồi, sau đó máy bay của họ đâm vào một cái cây và chết. Vài năm sau, hai thợ nề quyết định làm điều tương tự, và trong buổi chiều ngày hôm đó, cả hai ngã từ trên cao xuống đất chết tại chỗ. Một người thợ lợp mái ngồi lên ghế, rồi bị mái nhà sập xuống đè chết.
Site De Rencontre Franco Espagnol Gratuit.
Hầu hết những người từng ngồi lên chiếc ghế này đều chết bất đắc kỳ tử vì những lý do khác nhau, khiến người ta tin rằng nó đã bị nguyền rủa và cũng từ đó, nó được đặt cái tên "ghế của người chết." Nếu bạn ghé thăm Bảo tàng Thirsk, thuộc thị trấn Thirsk, Bắc Yorkshire, nước Anh, bạn sẽ thấy một cảnh tượng khá kỳ lạ, đó là một chiếc ghế gỗ sồi được treo lên góc tường và giữ gìn cẩn thận, ngăn không cho bất cứ ai ngồi lên, thậm chí là chạm vào. Chiếc ghế này được đặt tên là "ghế của người chết". Sở dĩ nó có cái tên như vậy là bởi rất nhiều người từng ngồi lên ghế đều chết vì những nguyên nhân khác nhau. Không những thế, đằng sau chiếc ghế còn là câu chuyện về một bi kịch gia đình. Truyền thuyết kể rằng chủ nhân đầu tiên của chiếc ghế là Thomas Busby, một tên côn đồ, trộm cắp và nghiện rượu sống tại Bắc Yorkshire vào sau những năm 1600. Thomas đã kết hôn với Elizabeth, con gái của người đúc gốm sứ Daniel Awety. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân này không nhận được sự ủng hộ của ông Daniel bởi ông cho rằng Thomas là kẻ tồi tệ, không xứng với con gái mình. Cũng vì thế, mối quan hệ bố vợ - con rể không được hòa hợp. Thomas đã bị xử tử vì tội giết hại bố vợ mình. Một ngày, Thomas về nhà trong tình trạng say xỉn. Ông Daniel tức giận liền đe dọa sẽ đưa con gái về nhà. Thấy ông Daniel đang ngồi trên chiếc ghế gỗ sồi yêu thích của mình, Thomas giận sôi sùng sục, liền đi lấy một chiếc búa rồi đánh bố vợ đến chết, sau đó giấu xác ông trong rừng. Vài ngày sau, người dân nhận thấy sự mất tích của ông Daniel nên đổ xô đi tìm. Khi tìm thấy xác cũng là lúc Thomas bị bắt giữ với cáo buộc giết người. Mùa hè năm 1702, Thomas bị kết án tử hình. Nhà trọ nơi hắn ta từng ở được đổi tên thành Busby Stoop Inn và trở thành một quán rượu nhưng được lưu giữ cho đến năm 2012 thì đóng cửa. Chính tại đó, những câu chuyện kỳ bí bắt đầu xảy ra. Được biết, trên đường đi tới nơi hành quyết, Thomas nói rằng tâm nguyện cuối cùng của cuộc đời là được ngồi trên chiếc ghế yêu thích để uống món đồ sở trường. Hắn đã được thực hiện tâm nguyện này nhưng trước khi rời đi, Thomas đã nguyền rủa rằng bất cứ ai ngồi trên chiếc ghế của hắn đều sẽ phải chết. Chiếc ghế gỗ sồi mà Thomas đã nguyền rủa. Người ta tin rằng linh hồn của Thomas đã ám ảnh chiếc ghế cũng như quán rượu. Món đồ nội thất tưởng chừng như vô hại này đã liên quan tới rất nhiều cái chết, ước tính con số lên tới hơn 60 trường hợp, mà không ai lý giải được tại sao. Cái chết đầu tiên được báo cáo là vào năm 1894, khi một công nhân quét ống khói cùng người bạn của mình đã ngồi lên chiếc ghế này khi uống rượu. Tối hôm đó khi về nhà, anh ta quá say tới mức ngủ ngay mà không biết gì. Sáng hôm sau, người ta tìm thấy anh ta đã treo cổ tự tử. Ban đầu, cảnh sát cho rằng đây là một vụ tự tử nhưng đến tận năm 1914, một người bạn mới thừa nhận đã cướp đồ và giết anh ta. Trong Chiến tranh thế giới thứ hai, quán rượu Busby Stoop Inn trở thành địa điểm quen thuộc với các phi công. Họ đã thử thách nhau ngồi trên chiếc ghế tử thần này vì tin rằng nó chỉ là một trò đùa, nhưng thực tế những người tham gia trò chơi đã không bao giờ quay trở lại. Quán rượu Busby Stoop Inn. Năm 1968, Tony Earnshaw tiếp quản quán rượu và tình cờ nghe thấy câu chuyện 2 phi công thử thách nhau ngồi lên chiếc ghế. Khi họ trở lại sân bay làm việc, máy bay đã trượt khỏi đường băng rồi đâm vào một cái cây. Cả 2 phi công đều qua đời trên đường tới bệnh viện. Những năm đầu thập niên 1970, chiếc ghế này đã liên quan tới hàng loạt cái chết bí ẩn khác một người phụ nữ được chẩn đoán u não, một người đàn ông chết vì đau tim, một người bị tai nạn xe máy nghiêm trọng, tất cả đều từng ngồi lên chiếc ghế. Một nhóm công nhân xây dựng đã tới quán rượu và người trẻ nhất trong số họ đã ngồi lên chiếc ghế. Ngày hôm sau khi tới công trường, người này đã ngã từ mái nhà xuống nền bê tông phía dưới tử vong. Quá sợ hãi khi những sự kiện kì quái liên tiếp xảy ra, Tony Earnshaw đã quyết định cất kỹ chiếc ghế xuống hầm để không ai ngồi lên nó nữa. Tuy nhiên sau đó, một người giao bia đã đi vào tầng hầm và chẳng may ngã lên chiếc ghế. Chỉ một lúc sau, người này bị chiếc xe tải cán qua người. Chiếc ghế được lưu giữ tại Bảo tàng Thirsk. Nhận thấy sự nguy hiểm của chiếc ghế, vào năm 1978, Tony Earnshaw đã tặng nó cho Bảo tàng Thirsk. Tới năm 2012 thì quán rượu của anh cũng đóng cửa. Chiếc ghế được treo lên cao ở một góc bảo tàng để không có bất cứ ai ngồi lên nữa. Suốt hơn 40 năm qua, chiếc ghế vẫn được bảo tàng lưu giữ cẩn thận cùng với những truyền thuyết và lời đồn rùng mình. Nhiều người đặt ra câu hỏi về chiếc ghế tử thần của Thomas, cho rằng những cái chết trên chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên và người ta đã dựng lên những lời đồn nhằm thu hút sự quan tâm. Tuy nhiên, "chiếc ghế của người chết" vẫn là một câu chuyện đáng sợ được nhiều người lưu truyền mãi về sau với những bí ẩn không có lời giải đáp. Khánh Hằng/Thời đại plus
Từ cha "thằng tphải chăng trâu bắt đầu lớn", sau 10 năm chuyển động âm thanh, Da LAB giờ sẽ thành những người dân bọn ông trước ngưỡng tuổi 30, đi đâu cũng chỉ mong nhanh chóng về bên "mặt em và con".Bạn đang xem Giết nhau vì cái ghế ngồi Sau 10 năm - live show lưu lại một thập kỷ ca hát của group Da LAB - diễn ra vào tối 29/7 trên Hà Nội Thủ Đô. tuổi teen đang đi tới tự mau chóng để xếp mặt hàng vào khán phòng. Phần đông là học viên - sinc viên tuy thế cũng lấp ló phần nhiều cặp bà xã ông chồng. Họ cùng mang đến cùng với rap để "ca ngợi tuổi trẻ".Bạn đang xem Giết nhau vì cái ghế ngồi Ba member của nhóm Da LAB Kào Kào, Thỏ với Thơm trường đoản cú trái qua. Từ "mấy thằng trẻ trâu mới lớn""Mấy thằng tthấp trâu mới lớn" - sự định danh vẻ nhỏng ko mấy thiện nay cảm này - lại chưa phải do truyền thông xuất xắc khán giả Điện thoại tư vấn Da LAB. Chính cha phái mạnh trai Võ Việt Pmùi hương Quách Văn uống Thơm, Nguyễn Trọng Đức Thỏ với Trần Minc Pmùi hương Kào Kào sẽ từ diễn đạt về phần mình điều kia là tên gọi của một trong những phần nội dung trong Da LAB Sau 10 năm. Mấy thằng trẻ trâu mới béo là ai? Là đa số đàn ông trai mê thích gì có tác dụng ấy, say mê đâu đi đó với "hành trình chẳng tương đương ai", "lớp bụi con đường mình đã chai" thây kệ ngày nắng nóng tốt trời mát 2000 khán giả sẽ thuộc hòa giọng cùng với Da LAB trongĐi trở về về, Sớm hôm qua, Đời là đi, Việt Nam - phần đa biến đổi tụng ca tuổi tphải chăng. Trong âm thanh của Da LAB tuổi tthấp được tôn thờ, được thổi lên nlỗi một phe cánh sống. Tuổi tphải chăng là ko nhụt chí, là dám nghĩ, dám có tác dụng, Tuổi tthấp là đi, là mang lại, và tất nhiên không chấp nhận sự ngồi yên thành viên của Da LAB chạm chán nhau lúc họ còn rất tphải chăng. Những cánh mày râu sinh viên đại học chẳng phần nhiều "tphải chăng trâu bắt đầu lớn" nthủng bao bạn bè thuộc trang lứa dị thường còn say đắm âm thanh - vật dụng mà lại mình ko được đào tạo và giảng dạy. Họ đang đi tới cùng với âm thanh, cùng với rap bằng sự nkhiến thơ tuy nhiên không còn bản thân của tuổi LAB biết đến sẽ thổi một làn gió mới vào rap Việt, không chỉ bằng tuổi tthấp Hơn nữa bởi sự văn uống minh. Những ca khúc của Da LAB truyền cho tất cả những người tthấp nguồn tích điện và xúc cảm lành mạnh và tích cực, xuất xắc nhiên không tồn tại đều bi đát, phẫn uất, dung tục như một vài rapper, nhóm nhạc rap của Da LAB đẹp nhỏng tuyến đường, cánh đồng cùng thanh khiết nhỏng "phương diện trời ngày mới". Người ưa rap rặng rất có thể chê âm nhạc của Da LAB là sản phẩm rap "nước ngọt". Nhưng 10 năm đang là khoảng chừng thời gian đầy đủ nhiều năm với đủ để chứng tỏ được mức độ hấp dẫn của Da LAB thuộc những ca khúc rap lành mạnh, tất cả thông điệp. Da LAB miêu tả lại số đông ca khúc thân quen của tập thể nhóm như Về nhà, Một nhà, thủ đô tiếng chảy tầm,... Đến những người bọn ông "loay hoay"Tất nhiên, "mấy thằng tphải chăng trâu new lớn" thì thường thiếu hiểu biết nhiều hết giá tốt trị của hậu phương, của mái ấm gia đình. Chỉ khi đang thành những người bầy ông, bọn họ mới thực thụ gọi. Và ở vị trí 2 của tối nhạc kỷ niệm 10 năm ca hát, Da LAB đang kể mẩu truyện về "những người bọn ông loay hoay".Xem thêm Loay hoay cùng với gia đình, trnạp năng lượng trlàm việc cùng với xóm hội và hoài bão đạt được một địa vị trong làng mạc hội. Tất cả gần như là nỗi ám ảnh của các nam giới trai trước ngưỡng 30 tuổi, sẽ lập gia đình, đã có vợ bé. 3 member của Da LAB chắc hẳn rằng cũng nằm trong số những người dân bầy ông nhỏng thế?Trên sân khấu, Da LAB say sưa thể hiện Hà Nội Thủ Đô tiếng rã tầm, Rối fan, Về thôi, Về công ty, Một đơn vị. Từ "về" mở ra thường xuyên và tự "nhà" cũng lộ diện liên tiếp. Những chàng trai chỉ đam mê "đi đi mang lại đến" ngày làm sao, hiện nay đã gọi được sự bon chen của cuộc sống thường ngày thường nhật cùng quý giá của mái ấm gia đình."Đời sinh sống vốn đang chũm rồi/ Giết nhau vày loại ghế ngồi/ Anh ơi đêm rồi về thôi/ Cơm canh giờ đã nguội rồi/ Anh ơi tối rồi về thôi/ Hơn đại bại gì cũng muộn rồi", Thỏ, Kào với Thơm cất tiếng hát vào sự đồng tkhô nóng của 2500 khán giả phía thông điệp thâm thúy qua ca tự đơn giản và giản dị, sau 10 năm, bố con trai trai của Da LAB đích thực đã trở thành những người dân bầy ông trong âm thanh. Đêm nhạc bao gồm sự tđê mê gia của khoảng tầm 2500 bạn trẻ. Và điểm chưa ưng ý lớn nhất của đêm nhạcDa LAB Sau 10 năm là 1 tối nhạc toàn diện nhằm lưu lại 10 năm ca hát của một nhóm nhạc tự underground sang hoạt động mainstream. Bố cục công tác rõ ràng, bên cạnh việc hát lại các ca khúc của nhóm, các thành viên cũng cover ca khúc In the end nlỗi một biện pháp tưởng niệm Chester Bennington của ban nhạc Linkin Park vừa rồi biệt, Da LAB dành một thời lượng đáng kể vào live show để chuyện trò - chia sẻ với người theo dõi. Nhờ ngôn từ này, khán giả phát âm rộng về quá trình hiện ra, hóa học nhạc của Da LAB và hầu như trở ngại nhưng nhóm chạm chán nên tự khi Thành lập và hoạt động tới lúc này. Sau 10 năm vừa là 1 trong live sầu show, vừa hệt như 1 trong các buổi họp tín đồ ấm áp Khi có phần "chủ nhân" giao lưu cùng trả lời thắc mắc của tín đồ ngưỡng chế lớn số 1 của tối nhạc là không LAB Sau 10 năm được tổ chức trên một trung trọng tâm tiệc cưới, cổng vào nhỏ dại, người theo dõi bắt buộc xếp sản phẩm tương đối lâu. đa phần bạn đến mau chóng mà lại vẫn không kịp vào nhằm thưởng thức những ca khúc khởi đầu. Sân khấu bị thừa nhận xét là quá thấp. Khán trả tự xa gần như không bắt gặp các thành viên vào team với ban nhạc Kick-Off nghịch nhạc đệm trực tiếp trên sân khấu. Trong lúc đó, màn hình LED không được tận dụng tối nữa, thời hạn đêm nhạc kha khá nlắp. Nếu trừ phần chia sẻ, truyện trò thì music chỉ chiếm khoảng chừng rộng một giờ đồng hồ đồng hồ đeo tay với trên 10 ca khúc. hầu hết người theo dõi cảm giác "táo quan thèm", chưa thỏa mãn nhu cầu khi ra về. Tất nhiên, cùng với một đội nhóm nhạc rap với con số ca khúc, hit tinh giảm, bài toán tổ chức một live show dài hơn nữa là ko dễ dàng.
Hầu hết những người từng ngồi lên chiếc ghế này đều chết bất đắc kỳ tử vì những lý do khác nhau, khiến người ta tin rằng nó đã bị nguyền rủa và cũng từ đó, nó được đặt cái tên "giết của người chết". Nếu bạn ghé thăm Bảo tàng Thirsk, thuộc thị trấn Thirsk, Bắc Yorkshire, nước Anh, bạn sẽ thấy một cảnh tượng khá kỳ lạ, đó là một chiếc ghế gỗ sồi được treo lên góc tường và giữ gìn cẩn thận, ngăn không cho bất cứ ai ngồi lên, thậm chí là chạm vào. Chiếc ghế này được đặt tên là "ghế của người chết". Sở dĩ nó có cái tên như vậy là bởi rất nhiều người từng ngồi lên ghế đều chết vì những nguyên nhân khác nhau. Không những thế, đằng sau chiếc ghế còn là câu chuyện về một bi kịch gia đình. Truyền thuyết kể rằng chủ nhân đầu tiên của chiếc ghế là Thomas Busby, một tên côn đồ, trộm cắp và nghiện rượu sống tại Bắc Yorkshire vào sau những năm 1600. Thomas đã kết hôn với Elizabeth, con gái của người đúc gốm sứ Daniel Awety. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân này không nhận được sự ủng hộ của ông Daniel bởi ông cho rằng Thomas là kẻ tồi tệ, không xứng với con gái mình. Cũng vì thế, mối quan hệ bố vợ - con rể không được hòa hợp. Thomas đã bị xử tử vì tội giết hại bố vợ mình. Một ngày, Thomas về nhà trong tình trạng say xỉn. Ông Daniel tức giận liền đe dọa sẽ đưa con gái về nhà. Thấy ông Daniel đang ngồi trên chiếc ghế gỗ sồi yêu thích của mình, Thomas giận sôi sùng sục, liền đi lấy một chiếc búa rồi đánh bố vợ đến chết, sau đó giấu xác ông trong rừng. Vài ngày sau, người dân nhận thấy sự mất tích của ông Daniel nên đổ xô đi tìm. Khi tìm thấy xác cũng là lúc Thomas bị bắt giữ với cáo buộc giết người. Mùa hè năm 1702, Thomas bị kết án tử hình. Nhà trọ nơi hắn ta từng ở được đổi tên thành Busby Stoop Inn và trở thành một quán rượu nhưng được lưu giữ cho đến năm 2012 thì đóng cửa. Chính tại đó, những câu chuyện kỳ bí bắt đầu xảy ra. Được biết, trên đường đi tới nơi hành quyết, Thomas nói rằng tâm nguyện cuối cùng của cuộc đời là được ngồi trên chiếc ghế yêu thích để uống món đồ sở trường. Hắn đã được thực hiện tâm nguyện này nhưng trước khi rời đi, Thomas đã nguyền rủa rằng bất cứ ai ngồi trên chiếc ghế của hắn đều sẽ phải chết. Chiếc ghế gỗ sồi mà Thomas đã nguyền rủa. Người ta tin rằng linh hồn của Thomas đã ám ảnh chiếc ghế cũng như quán rượu. Món đồ nội thất tưởng chừng như vô hại này đã liên quan tới rất nhiều cái chết, ước tính con số lên tới hơn 60 trường hợp, mà không ai lý giải được tại sao. Cái chết đầu tiên được báo cáo là vào năm 1894, khi một công nhân quét ống khói cùng người bạn của mình đã ngồi lên chiếc ghế này khi uống rượu. Tối hôm đó khi về nhà, anh ta quá say tới mức ngủ ngay mà không biết gì. Sáng hôm sau, người ta tìm thấy anh ta đã treo cổ tự tử. Ban đầu, cảnh sát cho rằng đây là một vụ tự tử nhưng đến tận năm 1914, một người bạn mới thừa nhận đã cướp đồ và giết anh ta. Trong Chiến tranh thế giới thứ hai, quán rượu Busby Stoop Inn trở thành địa điểm quen thuộc với các phi công. Họ đã thử thách nhau ngồi trên chiếc ghế tử thần này vì tin rằng nó chỉ là một trò đùa, nhưng thực tế những người tham gia trò chơi đã không bao giờ quay trở lại. Quán rượu Busby Stoop Inn. Năm 1968, Tony Earnshaw tiếp quản quán rượu và tình cờ nghe thấy câu chuyện 2 phi công thử thách nhau ngồi lên chiếc ghế. Khi họ trở lại sân bay làm việc, máy bay đã trượt khỏi đường băng rồi đâm vào một cái cây. Cả 2 phi công đều qua đời trên đường tới bệnh viện. Những năm đầu thập niên 1970, chiếc ghế này đã liên quan tới hàng loạt cái chết bí ẩn khác một người phụ nữ được chẩn đoán u não, một người đàn ông chết vì đau tim, một người bị tai nạn xe máy nghiêm trọng, tất cả đều từng ngồi lên chiếc ghế. Một nhóm công nhân xây dựng đã tới quán rượu và người trẻ nhất trong số họ đã ngồi lên chiếc ghế. Ngày hôm sau khi tới công trường, người này đã ngã từ mái nhà xuống nền bê tông phía dưới tử vong. Quá sợ hãi khi những sự kiện kì quái liên tiếp xảy ra, Tony Earnshaw đã quyết định cất kỹ chiếc ghế xuống hầm để không ai ngồi lên nó nữa. Tuy nhiên sau đó, một người giao bia đã đi vào tầng hầm và chẳng may ngã lên chiếc ghế. Chỉ một lúc sau, người này bị chiếc xe tải cán qua người. Chiếc ghế được lưu giữ tại Bảo tàng Thirsk. Nhận thấy sự nguy hiểm của chiếc ghế, vào năm 1978, Tony Earnshaw đã tặng nó cho Bảo tàng Thirsk. Tới năm 2012 thì quán rượu của anh cũng đóng cửa. Chiếc ghế được treo lên cao ở một góc bảo tàng để không có bất cứ ai ngồi lên nữa. Suốt hơn 40 năm qua, chiếc ghế vẫn được bảo tàng lưu giữ cẩn thận cùng với những truyền thuyết và lời đồn rùng mình. Nhiều người đặt ra câu hỏi về chiếc ghế tử thần của Thomas, cho rằng những cái chết trên chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên và người ta đã dựng lên những lời đồn nhằm thu hút sự quan tâm. Tuy nhiên, "chiếc ghế của người chết" vẫn là một câu chuyện đáng sợ được nhiều người lưu truyền mãi về sau với những bí ẩn không có lời giải đáp. Theo Xem link gốc Ẩn link gốc
Sáng 10/9, Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Nam mở phiên tòa sơ thẩm xét xử bị cáo Tô Văn Tín SN 1996, trú huyện Phú Ninh, Quảng Nam về tội “Giết người”.Theo cáo trạng, chiều ngày 7/3/2015, một nhóm bạn gồm Trương Văn Xuân SN 1995, Lê Vũ Toàn SN 1996, Huỳnh Ngọc Tình SN 1988, Huỳnh Ngọc Tứ SN 1992 và Võ Đình Nguyên SN 1996, tất cả cùng trú thôn Dương Đàn, xã Tam Dân, Phú Ninh, Quảng Nam cùng ngồi lễ ốc gạo trước nhà cáo Tô Văn Tín tại phiên tòaÍt phút sau, có Tô Văn Tín đi xe máy đến và cùng ngồi vào lễ ốc. Lúc này, Tình và Toàn ngồi trên 2 chiếc ghế đẩu bằng gỗ; còn Tín, Xuân, Tứ và Nguyên ngồi trên thềm xi măng. Khoảng 5 phút sau, Toàn chở Nguyên về trước, Tín ngồi vào chỗ của quay lại thì thấy Tín ngồi vào chỗ của mình lúc nãy thì Toàn đến hất Tín ra và nói “Mi đi lại chỗ mi mà ngồi”. Tín nói lại “Ngồi chỗ mô không được, ngồi đại đi”. Tuy nói vậy nhưng Tín vẫn quay lại ngồi ở thềm xi ngồi xuống ghế và nói tiếp “Mi răng bệnh rứa mi?”. Tín trả lời “Bệnh cái đầu mi chứ bệnh”. Ngay lúc đó, Toàn đứng dậy dùng chân đạp vào đầu Tín. Tín ngã và nhặt một đoạn gỗ định đánh lại Toàn nhưng được mọi người can ngăn. Toàn cũng dùng chiếc ghế đang ngồi cũng định đánh lại Tín và được can vậy, bà Ngô Thị Mãi mẹ Tình chạy ra la mắng cả Tín và Toàn. Khi Tín lấy xe ra về thì Toàn nói vọng theo “Đồ mất dạy, đánh cho chết”.Nghe Toàn nói thế, Tín tức giận quay về nhà lấy con dao phay và quay lại nhà Tình. Thấy Toàn đang ngồi thì Tín đến thẳng và cả hai xảy ra xô xát. Khi Toàn bỏ chạy, Tín chạy theo và chém mạnh vào người làm Toàn gục ngã tại khi thấy Toàn chảy máu, Tín hô hoán mọi người cùng đưa đi cấp cứu. Trong khi chờ xe đưa đi cấp cứu thì Toàn tử kết luận pháp y, Toàn tử vong do vết thương vùng thượng đòn bên trái phức tạp gây rách da cơ, đứt bán phần động mạch cảnh gốc, suy hô hấp, trụy tuần hoàn không khôi phục được...Tại phiên tòa, Tín đã thành khẩn thừa nhận hành vi của mình và ăn năn hối cải cho hành động của mình vì một phút không kìm chế bản thân mà xảy ra vụ án đáng tiếc. Tín cũng đã tác động gia đình thăm hỏi, lo ma chay cho thấy hành vi của Tín là “nguy hiểm”, ảnh hưởng đến tính mạng của người khác nhưng do bị cáo đã biết ăn năn, hối cải, thành khẩn khai báo với cơ quan công an... nên Hội đồng xét xử tuyên phạt bị cáo Tô Văn Tín 7 năm tù ra, Hội đồng xét xử cũng tuyên bị cáo Tín phải bồi thường 115 triệu đồng thiệt hại về kinh tế và tổn thất tinh thần cho gia đình bị Bính
giết nhau vì cái ghế ngồi